Please use this identifier to cite or link to this item: http://dulieuso.hmu.edu.vn/handle/hmu/510
Full metadata record
DC FieldValueLanguage
dc.contributor.advisor1. PGS. TS. PHẠM THỊ BÍCH ĐÀO, 2. PGS. TS. VŨ VĂN GIÁP-
dc.contributor.authorLÊ VĂN THẮNG-
dc.date.accessioned2019-02-21T09:38:26Z-
dc.date.available2019-02-21T09:38:26Z-
dc.date.issued2018-10-08-
dc.identifier.citationViêm mũi xoang mạn tính là tình trạng viêm niêm mạc các xoang kéo dài trên 12 tuần [1]. Viêm mũi xoang mạn tính là bệnh lý thường gặp trong chuyên ngành tai mũi họng, xuất hiện ở mọi lứa tuổi [2].Thống kê cho thấy, ai trong đời cũng ít nhất một lần bị viêm mũi xoang[3]. Ở Mỹ theo trung tâm thống kê sức khỏe quốc gia Hoa Kỳ năm 1988 có 31,2 triệu người có biểu hiện viêm xoang. Theo số liệu của Việt Nam, tỷ lệ viêm mũi xoang từ 2-5% dân số[2],[4]. Triệu chứng chính của viêm mũi xoang mạn tính là chảy dịch mũi sau và ho kéo dài[3]. Viêm mũi xoang mạn tính nếu không được điều trị sẽ gây biến chứng: mắt, tai giữa và hệ thống đường hô hấp dưới như khí quản, phế quản, phổi [5]. Bệnh lý của phổi, phế quản (PQ) do viêm mũi xoang mạn tínhlà tình trạng viêm đường hô hấp dưới bao gồm:viêm PQ mạn tính, giãn phế quản và viêm tiểu phế quản (VTPQ) lan tỏa cả hai phổi[6]. Năm 1960, lần đầu tiên các nhà lâm sàng Nhật Bản, Homma H và Yamanaka A đã mô tả một bệnh viêm đường thở mạn tính, tiến triển suy hô hấp mạn. Năm 1969, người ta tìm ra nguyên nhân bệnh này là do viêm mũi xoang mạn nênđược đặt tên là: “Hội chứng xoang PQ”[7]. Năm 1980, các nhà khoa học thế giới mô tả hội chứng xoang PQ bao gồm các triệu chứng: Ho khạc đờm kéo dài, khó thở khi gắng sức kết hợp chảy mũi sau kéo dài. Tổn thương đặc trưng của hội chứng là hình ảnh viêm mạn tính PQ trung tâm tiểu thùy, tổ chức xung quanh PQ dạng nốt và lan tỏa cả hai phổi [8]. Bệnh hay gặp ở các nước Đông Á, phổ biến nhất ở Nhật Bản và hiếm gặp ở các nước phương Tây. Kết quả điều tra toàn quốc tại Nhật Bản năm 1980, tỉ lệ mắc là 11,0/100.000 dân.Tuổi thườnggặp từ 30 đến 60 tuổi và bệnh không liên quan đến hút thuốc lá[9]. Nguyên nhân của Hội chứng xoang PQ đến nay chưa rõ. Các nhà nghiên cứu Nhật Bản và Hàn Quốc cho rằng bệnh có liên quan đến yếu tố đột biến gen. Có sự liên quan với các gen HLA - A và HLA – B: gen HLA - B54 ở bệnh nhân Nhật Bản, gen HLA - A11 ở bệnh nhân Hàn Quốc[10], [11]. Gần đây, Keicho N và cộng sự phát hiện bệnh có liên quan đến gen mucin - like như MUC5B và MUC5AC [12]. Trước đây,hội chứng xoang phế quản là bệnh có tiên lượng nặng, thường dẫn tới suy hô hấp mạn tính và tử vong, tỉ lệ sống trên 5 năm chỉ khoảng 60%. Gần đây, có nhiều công trình nghiên cứu phác đồ sử dụng kháng sinh thuộc nhóm Macrolid liều thấp kéo dài có hiệu quả tốt và có thể nói là điều trị được[13]. Ở Việt Nam cho tới nay có nhiều nghiên cứu bệnh lý xoang và về bệnh đường hô hấp dưới nhưng ít có nghiên cứu đề cập đến mối liênquan của bệnh lý 2 cơ quan này. Vì vậy chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài “ Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của viêm mũi xoang mạn tính có kèm bệnh lý đường hô hấp dưới” với mục tiêu:Mô tả đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của viêm mũi xoang mạn tính có kèm bệnh lý đường hô hấp dưới.vi
dc.identifier.urihttp://dulieuso.hmu.edu.vn/handle/hmu/510-
dc.description.abstractViêm mũi xoang mạn tính là tình trạng viêm niêm mạc các xoang kéo dài trên 12 tuần [1]. Viêm mũi xoang mạn tính là bệnh lý thường gặp trong chuyên ngành tai mũi họng, xuất hiện ở mọi lứa tuổi [2].Thống kê cho thấy, ai trong đời cũng ít nhất một lần bị viêm mũi xoang[3]. Ở Mỹ theo trung tâm thống kê sức khỏe quốc gia Hoa Kỳ năm 1988 có 31,2 triệu người có biểu hiện viêm xoang. Theo số liệu của Việt Nam, tỷ lệ viêm mũi xoang từ 2-5% dân số[2],[4]. Triệu chứng chính của viêm mũi xoang mạn tính là chảy dịch mũi sau và ho kéo dài[3]. Viêm mũi xoang mạn tính nếu không được điều trị sẽ gây biến chứng: mắt, tai giữa và hệ thống đường hô hấp dưới như khí quản, phế quản, phổi [5]. Bệnh lý của phổi, phế quản (PQ) do viêm mũi xoang mạn tínhlà tình trạng viêm đường hô hấp dưới bao gồm:viêm PQ mạn tính, giãn phế quản và viêm tiểu phế quản (VTPQ) lan tỏa cả hai phổi[6]. Năm 1960, lần đầu tiên các nhà lâm sàng Nhật Bản, Homma H và Yamanaka A đã mô tả một bệnh viêm đường thở mạn tính, tiến triển suy hô hấp mạn. Năm 1969, người ta tìm ra nguyên nhân bệnh này là do viêm mũi xoang mạn nênđược đặt tên là: “Hội chứng xoang PQ”[7]. Năm 1980, các nhà khoa học thế giới mô tả hội chứng xoang PQ bao gồm các triệu chứng: Ho khạc đờm kéo dài, khó thở khi gắng sức kết hợp chảy mũi sau kéo dài. Tổn thương đặc trưng của hội chứng là hình ảnh viêm mạn tính PQ trung tâm tiểu thùy, tổ chức xung quanh PQ dạng nốt và lan tỏa cả hai phổi [8]. Bệnh hay gặp ở các nước Đông Á, phổ biến nhất ở Nhật Bản và hiếm gặp ở các nước phương Tây. Kết quả điều tra toàn quốc tại Nhật Bản năm 1980, tỉ lệ mắc là 11,0/100.000 dân.Tuổi thườnggặp từ 30 đến 60 tuổi và bệnh không liên quan đến hút thuốc lá[9]. Nguyên nhân của Hội chứng xoang PQ đến nay chưa rõ. Các nhà nghiên cứu Nhật Bản và Hàn Quốc cho rằng bệnh có liên quan đến yếu tố đột biến gen. Có sự liên quan với các gen HLA - A và HLA – B: gen HLA - B54 ở bệnh nhân Nhật Bản, gen HLA - A11 ở bệnh nhân Hàn Quốc[10], [11]. Gần đây, Keicho N và cộng sự phát hiện bệnh có liên quan đến gen mucin - like như MUC5B và MUC5AC [12]. Trước đây,hội chứng xoang phế quản là bệnh có tiên lượng nặng, thường dẫn tới suy hô hấp mạn tính và tử vong, tỉ lệ sống trên 5 năm chỉ khoảng 60%. Gần đây, có nhiều công trình nghiên cứu phác đồ sử dụng kháng sinh thuộc nhóm Macrolid liều thấp kéo dài có hiệu quả tốt và có thể nói là điều trị được[13]. Ở Việt Nam cho tới nay có nhiều nghiên cứu bệnh lý xoang và về bệnh đường hô hấp dưới nhưng ít có nghiên cứu đề cập đến mối liênquan của bệnh lý 2 cơ quan này. Vì vậy chúng tôi tiến hành nghiên cứu đề tài “ Nghiên cứu đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của viêm mũi xoang mạn tính có kèm bệnh lý đường hô hấp dưới” với mục tiêu:Mô tả đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của viêm mũi xoang mạn tính có kèm bệnh lý đường hô hấp dưới.vi
dc.description.tableofcontentsMỤC LỤC ĐẶT VẤN ĐỀ 1 Chương 1: TỔNG QUAN 3 1.1. Đặc điểm giải phẫu đường hô hấp 3 1.1.1. Hệ thống niêm mạc mũi xoang và hệ thống niêm mạc đường hô hấp dưới 5 1.2. Cơ chế bệnh sinh 5 1.3. Tổn thương giải phẫu bệnh 8 1.3.1. Hình ảnh đại thể 8 1.3.2. Hình ảnh vi thể 10 1.4. Triệu chứng lâm sàng 10 1.4.1. Triệu chứng viêm mũi xoang mạn tính 10 1.4.2. Triệu chứng đường hô hấp dưới 10 1.5. Triệu chứng cận lâm sàng 11 1.5.1. Chụp Xquang 11 1.5.2. Chụp cắt lớp vi tính có độ phân giải cao 13 1.5.3. Thăm dò chức năng thông khí 14 1.6. Chẩn đoán 14 1.6.1. Tiêu chuẩn chẩn đoán viêm mũi xoang mạn theo EPOS 2012 14 1.6.2. Tiêu chuẩn chẩn đoán hội chứng xoang phế quảndo Nhật Bản đưa ra năm 1998 16 1.7. Nguyên nhân 17 1.8. Dịch tễ học 19 1.9. Các nghiên cứu về viêm mũi xoang mạn tính có kèm bệnh lý đường hô hấp dưới trên thế giới và Việt Nam 21 1.9.1. Thế giới 21 1.9.2. Việt Nam 22 CHƯƠNG 2: ĐỐI TƯỢNG VÀ PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 24 2.1. Đối tượng nghiên cứu 24 2.1.1. Tiêu chuẩn lựa chọn bệnh nhân 24 2.1.2.Tiêu chuẩn loại trừ 25 2.2. Phương pháp nghiên cứu 25 2.2.1. Thiết kế nghiên cứu 25 2.2.2. Cỡ mẫu và phương pháp chọn mẫu 25 2.2.3.Thu thập các thông số nghiên cứu 26 2.3. Xử lý và phân tích số liệu 28 2.4. Đạo đức nghiên cứu 34 2.5. Sơ đồ nghiên cứu 35 CHƯƠNG 3: KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU 36 3.1. Đặc điểm chung của nhóm nghiên cứu 36 3.1.1. Phân bố theo giới 36 3.1.2. Phân bố theo tuổi 37 3.1.3. Lý do khám bệnh 38 3.1.4Yếu tố nguy cơ 39 3.1.5. Tiền sử bệnh 39 3.1.6. Biểu hiện bệnh lý viêm mũi xoang 41 3.1.7. Triệu chứng lâm sàng 42 3.2. Chẩn đoán hình ảnh tổn thương phổi 45 3.2.1. Vị trí tổn thương trên phim chụp cắt lớp vi tính 45 3.2.2. Phân bố tổn thương trên phim chụp cắt lớp vi tính 46 3.3. Đo chức năng hô hấp 49 CHƯƠNG 4: BÀN LUẬN 51 4.1. Đặc điểm chung của đối tượng nghiên cứu 51 4.2. Đặc điểm lâm sàng 52 4.2.1. Lý do vào viện 52 4.2.2. Tiền sử 53 4.2.3. Triệu chứng tai mũi họng 54 4.2.4. Triệu chứng toàn thân 55 4.2.5 Triệu chứng cơ năng hô hấp 55 4.2.6. Triệu chứng thực thể 57 4.3. Tổn thương trên phim CLVTPGC 58 4.3.1. Vị trí tổn thương 58 4.3.2. Hình ảnh tổn thương trên CLVTPGC 58 4.4. Kết quả đo chức năng hô hấp 60 KẾT LUẬN 61 KHUYẾN NGHỊ 63 TÀI LIỆU THAM KHẢO PHỤ LỤCvi
dc.language.isovivi
dc.publisherTRƯỜNG ĐẠI HỌC Y HÀ NỘIvi
dc.titleNGHIÊN CỨU ĐẶC ĐIỂM LÂM SÀNG VÀ CẬN LÂM SÀNG CỦA VIÊM MŨI XOANG MẠN TÍNH CÓ KÈM BỆNH LÝ ĐƯỜNG HÔ HẤP DƯỚIvi
dc.typeThesisvi
Appears in Collections:Luận văn thạc sĩ

Files in This Item:
File Description SizeFormat 
Le Van Thang_TMH.pdf
  Restricted Access
1.53 MBAdobe PDF Sign in to read


Items in DSpace are protected by copyright, with all rights reserved, unless otherwise indicated.